Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

TA LẠI VỀ THIÊN ĐƯỜNG KÝ ỨC



Đất quê mình lắm gió nhiều mưa
Lúa chưa gặt đã vùi dưới sóng
Mùa mất, mẹ lên Mường kiếm sống
Cho chúng con khoai sắn đến trường.

Mười tám, con và Mẫn lên đường
Vào mặt trận, Mẫn không về với mẹ
Còn nỗi đau nào đau hơn thế
Mẹ nén lòng: em vì nước hy sinh.

Đã khốc liệt bao năm chiến tranh
Lại đói khổ những ngày bao cấp
Các em con không có tiền đến lớp
Mẹ căn cơ nhưng đã hết cách rồi.

Mảnh ruộng khoán thay đổi cuộc đời
Đã nhẹ nỗi chạy ăn chạy mặc
Bao thiếu thốn lại dồn về, dằng dặc
Mẹ lần hồi gây dựng lại cơ ngơi…   

Con muốn mẹ ra phố thảnh thơi 
Đỡ vất vả nhưng mẹ không muốn ở
Chẳng ở đâu bằng quê hương xứ sở
Lại dắt dìu khăn gói về quê.

Đất vườn nhà cây trái sum suê
Mẹ vui với vườn rau ao cá
Bạn ăn trầu đến ngồi với mẹ
Vui chuyện đêm yên ả quê mình.

Tuổi chín mươi, chúng con vẫn đinh ninh
Mẹ sẽ thọ thêm nhiều xuân nữa
Có ai ngờ, chỉ một lần té ngả
Trên đệm giường mà mẹ phải ra đi.

Sao ông trời lại quá khắt khe
Để đứt ruột chúng con mất mẹ
Mới tang tóc khi cha rời cõi thế
Giờ đàn con cháu chắt lại mồ côi.

Con ngồi bên mộ mẹ, mẹ ơi
Cho con khóc, cho nhẹ lòng một chút
Không biết sau này cháu con có biết
Nỗi niềm ông mất cụ lúc này.

Chiếc lá rơi theo gió heo may
Tiếng chim chiều gọi nhau về núi
Ước ngây thơ như ngày ba tuổi
Trong tiếng ru hời ông Bụt hiện ra:

Mẹ đi chợ về áo gấm khăn soa
Đầu mẹ đội vuông nhung mỏ quạ
Những túi bỏng ngô nở màu trắng xóa 
Mẹ chia đều cho tám chị em con.

Tháng Ba
Con ngồi
Bên cỏ mộ xanh non


                     Tháng giỗ mẹ - 2013. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét