Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2018
GIÓ LÀO CÁT TRẮNG
Thân gửi bạn Fb Hoa Tigon
Em có chịu không cái chói chang
Mỗi mùa xuân vãn, lúc hè sang
Trên đường cát trắng, khi trời tỏ
Dưới bóng hàng dương, lúc chiều đang
Người có tơi kè thì mặc áo
Ai không khoác cọ chớ ra đàng
Muốn thương em lắm mà không dám
Sợ nắng quê anh quá chói chang.
7/2018 NNM Hoàng Mai Hà Nội
Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018
CÂY KÈ VỚI TUỔI THƠ TÔI
Nghiêng mình soi bóng xuống dòng
Những hàng kè gội nắng nồng quê tôi
Rì rào chi với núi đồi
Mà nghe kẽo kẹt à ơi quê nhà.
Ngả nghiêng trong cõi ta bà
Cây kè vẫn đứng kiêu sa giữa đời
Đã đau vết đạn một thời
Kè dang tán lộng ru hời làng quê.
Chợ làng vẫn họp ven đê
Chõng tre bánh tráng phết kê vẫn bày
Kè buông bóng mát mỗi ngày
Người làng ngồi dưới gốc cây ăn quà.
Xưa kè chỉ lợp mái nhà
Kè nay lợp chốn mời xa gọi gần
Đại gia, tỉ phú buông cần
Bên hồ thả thính cá lần cắn câu.
Cũng không bằng đám trẻ trâu
Cội thừng buộc mũi, rủ nhau tắm truồng
Leo lên tay sộp ngang buồng
Mấy thằng ném cối chiều buông chưa về.
8/8/2018 NNM Hoàng Mai Hà Nội
KỂ CHUYỆN CÁ HỒI
Những con Cá Hồi tìm nơi sinh
nở
Chấp nhận tồn vong như lẽ
bình thường
Từng đàn, từng đàn, rời bỏ
đại dương
Rẽ vào cửa sông, ngược nguồn
xa nhất.
Một con đường gian nan bất khuất
(Theo nghĩa đen và mọi nghĩa
từ này)
Lần suối lách khe, núi lở đá
bay
Vẫn hăm hở cùng bạn tình luồn
lách.
Thảm thương nhất là khi vượt
thác
Những cú tung mình hú họa lên
cao
Hàng triệu con Hồi không biết
thế nào
Ở phía trước, suối khe hay nanh gấu.
Cuộc hành quân trả bằng xương
máu
Những bộ xương bỏ dọc đường đi
Con cái căng lè bụng trứng
đến thì
Con đực bám theo duy trì nòi
giống.
Nhiều con đẻ xong nằm phơi
cát bỏng
Nước bỗng cạn khô, đường
thoát mất rồi
Tuyệt vọng cong mình cố quẫy cái đuôi
Biển với nó muôn đời không
còn nữa.
Nhưng vụ đến, đàn Hồi không
lần lữa
Kéo nhau đi, không cần biết
có về
Tổ tiên sinh ra tự chốn sơn
khê
Nay cứ thế, Hồi tìm về tiên
tổ.
Cái cách nở sinh từ thời
thiên cổ
Tưởng loài Hồi phải tuyệt chủng từ
lâu
Nhưng bốn đại dương, tùy vùng nước
nông sâu
Với biển cả cá Hồi nhiều vô
kể.
7/2018 NNM Hoàng Mai Hà nội
Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2018
LỜI RU VỌNG
Có những dấu chân qua
Trên lối xưa đường cũ
Bao gió dông vần vũ
Khứa sâu thêm vết hằn.
Có những lời gụi gần
Mà xa lơ xa lắc
Thì thầm bên tai nhắc
Càng sâu nỗi thờ ơ.
Cuộc sống ngoài ước mơ
Còn ngổn ngang buốt nhức
Giữa bộn bề hư thực
Lấp lóe hồn lãng du.
Vàng không của mùa thu
Trắng cũng không mùa hạ
Thân quen và xa lạ
Đang hoang hoải cuộc đời.
Bỗng một chiếc lá rơi
Lửng lơ lời muốn nói
Trong nắng chang mưa xối
Vọng về một lời ru.
7/2018 NNM Hoàng Mai Hà Nội
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)