Thứ Năm, 5 tháng 10, 2017

VỀ LÀNG





Bao nhiêu di tích của làng
Một thời tàn phá giờ đang mất dần
Tôi về đâu chỉ một lần
Lần nào cũng nhớ ruộng cần ngày xưa.

Nhớ bóng mát của rặng dừa
Nhớ tiếng kẽo kẹt đung đưa tre làng
Nhớ chiều chiều chiếc đò ngang
Nhớ ông lão vót nắm nan đan lờ.

Quanh co làng xóm bây giờ
Đường bê tông đến tận gờ sân phơi
Chẳng còn hàng duối vơi vơi
Tôn cao cành mít thả nơi đầu hè…

Tôi thành kẻ tỉnh như mê
Ngẩn ngơ bầu bí khi về làng tôi.


10/2016

Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

TÌNH TÔI

(Đáp lễ nhà thơ Văn Hạnh với bài Cảm nhận 
về tập thơ Hát với vầng trăng khuyết- 
NXB Hội nhà văn- 2015)





Hằng hà đắng đót buồn thương
Dẫu đong đầy vẫn còn dường như chưa
Thấp nhành cỏ cọng lưa thưa
Dám đâu leo ngọn gió lùa mây xanh
Quá niên con chữ gập ghềnh
Dòng đời buốt giá ngập tình con tim
Chỉ xin một chút dịu êm
Với vầng trăng khuyết bên thềm hát vui.
12/2016

NHỚ BẠN
(Nhớ người năm ấy ra đi) 
Về nơi tiễn bạn năm xưa
Bến đò còn đó người chưa thấy về
Li hương chỉ tạm xa quê
Bạn li quê biết thân lê chốn nào!

Đôi bờ sông vẫn khát khao
Chiều xiên rẻ quạt nôn nao con đò 
Cây đa neo bóng đợi chờ
Cổng làng nghê đá ngóng bờ bên kia.

Vợ chồng đôi cá lia thia
Sủi tăm làm tổ bên rìa bãi sông
Giữa dòng lách chách mông lung
Tiếng bong bóng nước vỗ hông con thuyền.

Ngày đi trĩu nặng lời nguyền
Bao năm có nhớ về miền quê xưa
Đường đời cát bụi đẩy đưa
Tấm thân gầy chắc nắng mưa càng mòn.

Gió nồm hẩy lọn bông gòn
Tháng ba hoa gạo bạn còn nhớ không
Ngóng về phía cuối dòng sông
Vẫn cánh buồm ngược giữa mông mênh trời.
3/2017