Hoàng hôn tím
Năm
mươi năm
Gối
mỏi chân chồn
Tóc
đẫm hoàng hôn
Lưng
đèo… gió lay… chiều tím.
Năm
mươi năm đã đi và đến
Nấc
tận cùng của khốc liệt chiến tranh
Trải
mấy giáng thăng giai khúc quân hành
Hiểu
một chút: hiến mình cho sự sống.
Lại
gió lại mưa lại dập dồn con sóng
Lại bủa
vây bao luận lý giữa đời
Năm
mươi năm hy vọng cuối trời
Vẫn
lay lắc với bao hoài niệm.
Năm
mươi năm
Với
bao chiêm nghiệm
Ta
đang về
Trong màu tím hoàng hôn …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét