BÀI THƠ GỬI CHÁU NƠI XA
Gửi vợ chồng cháu Nguyễn Bình Trọng đang ở Nhật bản
Sinh ra trong cảnh gieo neo
Hai cháu còn nhớ cảnh nghèo
của quê?
Những ngôi nhà thấp lè tè
Bùn lầy nước đọng như đè mái
tranh.
Gái trai trong lũy tre xanh
Nhủ lòng phải cố học hành lập
thân
Giàu sang biết chẳng đến phần
Nên các cháu đã chuyên cần
luyện tu.
Qua đông xuân đến hè thu
Học xong đại học đã vù tuổi
thơ
Kể từ tốt nghiệp đến giờ
Hẳn là có chút hững hờ với
quê.
Đừng quên, đó chốn đi về
Có cha mẹ đã cận kề tuổi cao
Em trai đang độ nhêu nhao
Không biết đại học có vào
được không!
Cháu dâu như đóa phù dung
Đắm say nhưng có hiểu lòng người
thương
Vai mang nghĩa nặng trên
đường
Phận là trai cả biết nhường
cho ai?
Cuộc đời chẳng có đến hai
Nên phải cố tránh những sai
những lầm
Một mai, khi đã vươn tầm
Có còn nhớ bác rì rầm hôm
nay.
7/10/2018 NNM Hoàng Mai Hà nội
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét