Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2018

VỀ NƠI MÀU TÍM HOA SIM

Nhớ Hữu Loan

Màu tím hoa sim không tím chiều hoang biệt 
Trập trùng, man mát... Ngàn Nưa
Tha thẩn Bến Chuồng* chân bước như chưa
Gió thổi rì rào trên dòng chới với**.


Một nỗi nhớ thương hai đầu mong đợi
Nén lòng đám cưới chiến tranh
Đôi bờ sông Chuồng không ngăn ngắt màu xanh
Chị ra sông giặt áo anh lần cuối.

Triệu trái tim xưa này buốt nhói
Phập phồng bóng nước áo trôi
Những sườn đồi lẩn khuất xa xôi
Sim ngăn ngắt dăng màn trong tâm thức.

Cói đồng lên, xanh màu xanh nhưng nhức
Sông Chuồng cuộn nhập sông Yên***
Dào dạt đôi bờ bao tuổi bao tên 

Sao cứ thắm một màu hoa sim tím.

Màu tím hoa sim ráng chiều tím lịm
Nghẹn ngào màu tím áo em
Tha thướt ngang trời một dải mây mềm
Vắt qua Ngàn Nưa một chiều hoang biền biệt.
1/6/2018 Nguyễn Ngọc Minh- Hoàng Mai Hà Nội
--------------------------
(*) Nhà thơ Hữu Loan kể: vợ ông là bà Lê Đỗ Thị Ninh, con gái thứ tư của ông Lễ Đỗ Kỳ, Chánh Thanh tra Canh nông Đông Dương, có đồn điền Thị Long (xã Thăng thọ, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh hóa) rộng mấy trăm mẫu trải theo hai bờ sông Chuồng. Ông Loan và bà Ninh đã cưới nhau tại ấp này, ở với nhau được hai tuần thì chia tay, ông đi vào Sư đoàn 304 tiếp tục công việc chủ bút tờ Chiến Sỹ.
(**) Sau khi Hữu Loan đi được ba tháng, trong một lần đi giặt, bà Ninh cố với theo chiếc áo bị trôi nên bị sẩy chân sa xuống sông, chết đuối.
(***) Sông Chuồng hợp lưu với sông Yên trước khi qua cầu Ghép, chảy ra biển.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét